Môbius - trùm bắn cá

Hoạn Quan II Link to heading

Chuyện nhỏ | Cắt bỏ, Hoạn quan, 789club Kho báu

Ngày cuối cùng trong triều đình, hoạn quan chuẩn bị hồi hương. Trước khi rời đi, ông quyết định chuộc lại “kho báu” của mình. Trong lúc đó, những người đang chờ đến lượt cắt bỏ cũng chứng kiến cảnh thầy thợ leo lên chiếc thang gỗ, lấy xuống từ xà nhà một vật tượng trưng cho sự thăng tiến và trao trả lại cho hoạn quan. Những người mới chuẩn bị vào cung đều nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ.

“Thái giám đại nhân, ngài về quê rồi đừng quên chúng ta nhé,” thầy thợ tên Nhất Cúc nói.

Hoạn quan nhận lấy “kho báu”, liếc mắt, nhếch môi, khẽ gật đầu - thái độ kiêu căng mà ông không dám thể hiện khi còn ở cung điện.

“Hừm, không đúng! Đây không phải là bảo bối của ta. Ta nhớ rõ ràng trên nó có một nốt ruồi.”

“Đại nhân đừng đùa nữa, làm sao tiểu nhân dám nhầm lẫn bảo bối của ngài chứ!”

“Tao nói không đúng thì là không đúng! Đây là kho báu của tao, tao nhớ rất rõ ràng.”

Một vị công công khác vừa nhận lại “kho báu” của mình và cũng chuẩn bị hồi hương can ngăn: “Vị đại nhân này, hòa khí sinh tài, hòa khí sinh tài. Bảo bối hay không cũng chỉ mang tính biểu tượng thôi. Giờ ngài không đã được thăng tiến và trở về quê hương rồi sao?”

“Ta muốn chính là kho báu của ta!” Hoạn quan hét lớn, khiến cả người thợ đang thực hiện ca phẫu thuật cũng ngừng tay.

“Thôi kệ mẹ nó… Cũng chẳng ai dám đem về đâu…” Có tiếng lẩm bẩm từ đám đông.

“Ai! Ai dám nói!” Công công tức giận đến run rẩy, ném cái “bảo bối” không thuộc về mình xuống đất, khiến cho người thợ vừa dừng tay lại vô tình làm rơi dao, kết quả là…

Ối giời ơi, lại 77win1 thêm một công công mất đi “kho báu” của mình.